Lều Thơ – Quán Văn

GÓC KHUẤT (Sống)

Thơ ta viết có khi là mật ngọt, Có khi là trái đắng rớt vào tim. Cũng có khi là giãi lụa êm đềm, Và cháy rát khi dìm trong ngọn lửa… * Thơ ta viết có khi làm nghiêng ngửa, Nhiều đắng cay hơn mật ngọt, phấn hoa. Chạm đến người,đến miệng kẻ điêu ngoa, Vì đau xót nhưng …

Read More »

lãng du…

Ta đi dưới trời thênh thang Bước chân cô lữ đường làng vắng tanh Sương mai giọt sớm mong manh Đậu nhờ trên ngọn cỏ xanh ven đường Ta đi trong gió trong sương Hai vai nặng trĩu nỗi lòng chênh chao Mây trời lơ lửng trên cao Chỉ dùm ta bước phương nào bình yên Lãng du qua khắp …

Read More »

SẮC HOA MÀU NHỚ

Giọt nắng chiều thu hanh hao trong gió heo may mang chút rét mướt qua đây khẽ khàng thấm lạnh vai gầy! Chốn này chẳng phải quê nhà! Ngoài kia biến vắng vô tư sóng vỗ rì rào như bài tình ca muôn thuỡ buồn! Giọt lệ buồn nhớ về quê cũ xa vời thấm nhanh rớt nhẹ xuống bờ …

Read More »

SỬ THI: PHẦN V: Một miền quê, đất nở hoa nhân sinh

PHẦN V: Một miền quê, đất nở hoa nhân sinh Lạ thay Đức Chúa Thánh Thần Đổi ngôi hai vị công thần về, đi Ở lâu quản xứ trị vì Hai cha Lịch – Đạo đổi ngôi xứ mình Mười lăm năm ấy đậm tình (Cha An Tôn) Ra đi nặng nợ nghĩa tình cha con Ngày về cha Đạo …

Read More »

Hoài niệm

Ta ôm đàn ngồi hát Trong ào ạt gió đông Giữa sân trời mênh mông Nghe lòng buồn man mác Tiếng gió thổi sào sạc Khúc hát buổi tàn Thu Vẳng trong tiếng mẹ ru Câu ca tình mẫu tử Đông về gieo niềm nhớ Tình ta tuổi ngày Thơ Bao nhiêu là mộng mơ Của ngày xưa tháng cũ …

Read More »