MÙA THU ĐẾN
Ngô Đại Thành
Gió chở mây về lấp không gian
Hàng cây ủ – rũ nhớ lá vàng .
Tiết trời se lạnh xuyên qua áo
Xuyên cả lòng ta , ta nhớ nàng .
***
Mặt trời dậy trể buổi ban mai .
Hoa hồng hoa cúc cũng tàn phai
Không còn sặc sở như khi trước
Vẳng nghe trong gió tiếng thở dài .
***
Ngoài vườn đã vắng tiếng chim kêu
Xao xác vàng rơi , lá rụng nhiều .
Trên cành ngơ ngác vài con sóc .
Chợt thấy bóng người chíp chíp kêu .
***
Cửa sổ nhà ai thiếu nữ buồn
Bâng khuâng nhìn nắng rụng hoàng hôn
Nắng vàng trộn lẫn trên đống lá
Nghe tiếng thời gian róc rách buồn .
***
Một sáng mùa thu buớc chân đi
Cõi lòng tan nát lúc chia ly
Ra đi thầm hẹn cùng sông núi
Đất nước Tự – do mới trở về
Ngô Đại Thành – USA
Bình luận