CÕI ĐỜI
Cõi đời vụn nát phong ba
Trầm luân khổ ải biết mà vươn lên.
Thoảng nghe ngọn gió bên thềm.
Tiếng ru hạnh phúc vào miền Hư Vô .
Hồn trong bóng tối âm u
Giật mình thức dậy bay vù không gian.
Người đi trong chốn hồn hoang .
Ta về giửa cỏi Thiên đàng nguy nga .
Ngô đại Thành .
HƯ VÔ
Với tay nhặt nắng vàng rơi .
Qua khung cửa sổ thấy đời long lanh.
Tưởng rằng núi đá còn xanh ,
Tưởng rằng biển mặn sẽ thành muối khô .
Ta đi vào cõi Hư Vô
Bạc tiền danh lợi xuống mồ tay không .
Giòng đời khi đục khi trong .
Sao ta tắm mãi trong vòng trầm luân ?
Đục trong rồi cũng hóa thân
Đời ta rồi cũng tan trong vĩnh hằng
Ngô Đại Thành
Bình luận