GỬI NGƯỜI EM GÁI SỚM RA ĐI…
Em ra đi… có gì là tiếc nuối!?
Lẽ thường tình, như dòng đời vốn đẩy đưa,
Như hoa rơi trước gió, trong cơn mưa,
Chuyện bé nhỏ giữa giòng đời dâu bể
Trên giường bệnh, Tử Thần về thấp thoáng,
Một mình em, đơn chiếc giữa đêm khuya
Em ra đi âm thầm không giã biệt
Ly Cơ hỡi, người em gái tuổi hai ba,
Biết nói gì? Em ơi biết nói gì hỡi em?
Nhìn em cười , lòng Mẹ Cha tan nát
Người tình đó, em bỏ lại cho ai?
Các bạn em cùng họ hàng chua xót,
Đến cùng em, để thăm hỏi và cầu an,
Khi xác thân em đã thật sự trút hơi tàn,
Đang nằm đó đợi chờ giờ vĩnh biệt.
Khoảnh khắc cuối…em ơi, đâu còn gì tha thiết…
Những tháng ngày hàn nhiệt ở trần gian.
Cũng biết đó , tương lai em danh vọng đầy tràn
Nhưng ai biết, đời phù du ngắn ngũi
Hôm nay xác em trở về cùng cát bụi,
Hồn em lên trình diện Đấng Tối cao,
Thưa chuyện cùng Ngài “Lạy Chúa con đây”
Chắc em không bàng hoàng, khi điều này xảy đến
Vì em chính là cô Trinh Nữ khôn ngoan
Với ngọn đèn thắp sáng,một tâm hồn thanh thoát
Với hành trang,và nụ cười tươi sáng
Để kết thúc cuộc lữ hành trên dương thế,
Đời người như giấc mộng phải không em?
Nay rũ sạch…lên bờ, thuyền đến bến…
Giờ đây xin những người còn ở lại
Cùng nhau chúc em ra đi thật bình an
Bên trần tục, bên vô hình cõi lạ…
Chỉ ước nguyện tâm hồn luôn thư thả
Cứ bình tâm, thoải mái với vui tươi,
Em đi trước,người đi sau cũng sẽ gặp…
Dù biết vậy,nhưng nào ai không khóc
Tiếc người em gái ,dễ thương trong trắng
Thôi thì, chào em nhé, vĩnh biệt người em gái yêu thương
Kim Dung
Bình luận