Ai bảo mùa Đông trời không có nắng
Chút hanh vàng hong lại buổi tàn Thu
Giữa không gian chìm đắm bóng mây mù
Như sưởi ấm một đời người ngây dại.
Ơi Đông sang lòng người bao ước vọng
Hướng đến trời cao mong đợt sương sa
Cho thế nhân không còn là xa lạ
Sám hối lòng mình nhỏ giọt ăn năn.
Trên bước đường đời nhiều nỗi băn khoăn
Lòng phản nghịch vì phận hèn tội lỗi
Tay đấm ngực để tỏ tình thống hối
Ôi đời người như nước chảy bèo trôi.
Ta mong gì những ngày dài tháng vọng
Vọng đến mai sau, tóc đã bạc màu
Vọng niềm tin vào những điều bất biến
Vọng ngày về chung cuộc buổi hồi sinh.
Sống Mùa Vọng trong tâm tình ngưỡng vọng
Bởi lẽ tình yêu đã được lên ngôi
Vì yêu thương Thiên Chúa xuống làm người
Để con người được nâng hàng chư thánh
Niềm hy vọng tràn đầy trong cuộc sống
Gạt nỗi buồn phiền sống Với niềm tin
Tin vào một ngày mai trong vinh hiển
Thiên Chúa làm người cứu chuộc trần gian.
Hoàng Công Nga
Bình luận