Chuyện phiếm CƠM VÀ PHỞ

Những ngày đầu năm nay, có vài điều khác với mọi năm.

Đó là cái lạnh buốt giá vẫn chưa đến. Mới chỉ se se thôi. Và những cơn mưa cuối năm vẫn còn kéo dài lai rai vắt vai qua năm mới.

Những cơn mưa, tuy là tai họa khốn khổ cho dân miền dưới nhưng lại là hồng ân cho người vùng cao, bởi nó báo hiệu cho một mùa nắng tưới tắm dễ thở. Chính vì điều này mà mấy hôm nay, các tín đồ Ấm Nước Mới đã tự cho phép mình kéo dài thời gian thưởng thức bát “nác”chè xanh đậm đặc. Thôi thì đủ thứ chuyện tào lao trên trời dưới đất được đem ra để “tám” nổ như bắp rang. Trong khi đó, ngoài kia giọt mưa thu vẫn thánh thót rơi.

 Rồi một lúc nào đó, có anh chàng ước ao.

– Mưa như vậy phải chi có tô phở để thưởng thức nhỉ?

 Một anh khác cười cười ỡm ờ.

      – Phở người hay phở bò vậy ta?

      – Ê, đừng xỏ xiên à nha.

Tức thì cả Ấm Nước Mới đồng loạt cười ầm, khiến anh chàng đỏ mặt tía tai. Quả thật, anh chàng này cũng có máu lăng nhăng nên tuy có vợ con đàng hoàng rồi nhưng vẫn tì tèo với một em bồ nhí. Tuy anh ta giấu như mèo giấu c… nhưng vẫn có nhiều người biết.

Và thế là nổ ra một cuộc bàn tán sôi nổi về chuyện “chán cơm, thèm phở”.

“Cơm” và “phở” là hai khái niệm khác nhau nhưng nó có chung một gốc gác. Cơm là để ăn suốt đời còn Phở là để thỉnh thoảng ăn khi vui hoặc là khi rửng mỡ. Có điều không hiểu tự bao giờ, ngoài cái nghĩa đen là hai dạng thức ăn được chế biến từ gạo đó lại được hiểu theo nghĩa bóng: cơm là vợ, phở là bồ. Nó đã trở thành hai kẻ thù không đội trời chung. Và đã trở thành cuộc chiến cân não bên tám lạng, bên nửa cân.

Phải nói, tay nào ban đầu ví von như vậy kể cũng hay hay và tinh tế thật. Tuy một bên nghĩa đen một bên nghĩa bóng nhưng sao nó tương đồng thế không biết. Nào, ta hãy đọc mấy câu thơ so sánh sau đây giữa bồ và vợ, giữa cơm và phở nhé.

                 Cơm khoe:tớ nhất trên đời,

                 Phở rằng: tớ cũng tuyệt vời lắm nghe.

                 Cơm là từ gạo mà ra.

                 Phở là từ gạo nhưng mà…ngon hơn.

                Cơm nhờ hương gạo mà thơm,

               Phở nhiều “nhiên liệu”nên thơm đủ mùi…

Từ thuở ban đầu của cuộc chiến giữa Cơm Phở, phở có vẻ lấn sân hơn

                Bồ là phở nóng tuyệt vời,

                Vợ là cơm nguội đáy nồi hẩm hiu…

                Bồ là rượu ngọt trong bình,

               Vợ là nước ở ao đình nhạt pheo…

Nhưng, dần dà vẻ xa xỉ, giả dối  và mong manh của bồ bị lột mặt nạ. Sự nhẫn nại, trung thành của vợ tiến lên chiếm ưu thế.

                 Một khi túi hãy còn tiền,

                 Thì bồ thắm thiết liền kề bên anh.

                 Một mai hết sạch sành sanh,

                 Bồ đi, vợ lại đón anh về nhà…

      Hay:

                Bồ là lều vợ là nhà

                Gió lớn lều sụp, mái nhà còn kia…

Trong cuộc chiến mất còn này vị trí ban đầu của vợ hơi bị lung lay vì vẻ ngoài hào nhoáng và lạ lẫm của bồ nhưng trong âm thầm, giá trị của vợ không phải nhỏ đâu mà còn là niềm ao ước của mấy ông hàng xóm nữa kìa.

                   Vợ là cơm nguội của ta,

                  Nhưng là đặc sản của (thằng) cha láng giềng.

 Và về lâu về dài vợ còn được hổ trợ từ nhiều phía: từ cơ bản của gia đình hay từ sự thức tỉnh, ý thức trách nhiệm của lương tâm người chồng, người cha.

                 Con ơi nhớ lấy câu này.

                 Bồ bố là phở, mẹ mày là cơm.

                 Biết rằng phở nó rất thơm,

                 Nhưng mà bố phải ăn cơm vì mày.

 

Vậy là cuối cùng Cơm đã chiến thắng. Phở đành lầm lủi ra đi. Cho nên hãy luôn nhớ: Đừng vì một chút lạ lẫm của Phở mà quên tầm cỡ của Cơm.

                                                       NGÀI VẪN THẾ  2017.

 

Check Also

Ấm nước mới – Nhớ lại ngày xưa, Châu Sơn quê ta- Tên làng… Phần II  

Ấm nước mới nhà quê, thường được xem là nơi cái đình làng của xóm… …