Đời người như gió thoảng mây trôi. Mới ngày nào chào đời còn khóc oa oa…của cái năm 1961. Mới ngày nào còn là chàng thư sinh của năm tháng tuổi học trò còn ươm nhiều hoa mộng tuổi đời mới lớn.
Rồi bỗng biến cố năm 75, đã đóng sập cánh cửa vào đời với nhiều ước mơ hoài bão chưa thành…
Thế mà nay, Hùng đã đi qua hành trình 62 năm đường trần dương thế với với bao nhục nhằn thăng trầm dâu bể của một kiếp người. Nay Chúa đã đặt dấu chấm hết đời Hùng, để gọi Hùng về. Dẫu còn lắm nỗi oan khiên phận người, nhưng mong Hùng hãy bằng lòng đi nhé Hùng!
Trong niềm tin tín thác vào Đức Ki Tô, chúng con nguyện xin Chúa nhân từ, sớm đưa linh hồn Phê Rô về hưởng vinh phúc trên quê trời.
Chú Hùng thân thương,
Anh xin được đọc điếu văn này thay lời tiễn biệt Hùng lần cuối…
Đời người gió thoảng mây trôi
Nghe như thương khóc phận đời Hùng ơi!
Đêm qua trút thở tàn hơi
Dẫu rằng biết trước kiếp đời khó qua
Mà sao lòng những xót xa
Vợ con thương nhớ những là sầu đau
Thương Hùng tần tảo biết bao
Đường đời dâu bể ngập tràn đắng cay
Làm ăn tất bật lỗ lời
Khi cà phê đất trắng, khi nuôi gà
Cuộc đời những tưởng an hòa
Ngờ đâu giông bão phong ba ập vào
Khiến Hùng bạo bệnh lao đao
Xong rồi hóa trị thuốc vào bệnh nan
Ngày càng tàn tạ thân tàn
Sau rồi bác sĩ cũng đành bó tay
Thương Hùng phận đời không may
Ra đi trong lúc tuổi đời còn xanh
Sự đời bao việc ngỗn ngang
Vợ con bỏ lại sao đành Hùng ơi!
Nhớ Hùng bè bạn một thời
Sẻ chia chén rượu nồng say tháng ngày
Sao Hùng nỡ bỏ ra đi
Để cho bè bạn ngậm ngùi chia ly
Nhớ Hùng nhớ lắm Hùng ơi!
Nhớ Hùng là nhớ cái vẻ lạc quan yêu đời
Thương Hùng là thương cái điều ăn ở chan hòa tình thân
Nhớ Hùng là nhớ tình đầy mến thương
Thương Hùng là thương, bỏ lại nỗi ngỗn ngang trăm bề
Niềm đau để lại, vợ người trẻ non
Thương thay cho lũ đàn con
Tuổi đời nhỏ dại đang còn thơ ngây
Mà sao đành đoạn ra đi
Niềm đau khép lại một đời Hùng ơi!
Nhớ, con người Hùng ngày nao
Nụ cười thân ái biết bao hiền hòa
Tình thân Hùng vẫn mặn mà
Dành cho bè bạn thiết tha bao tình
Nhớ Hùng là nhớ cái chân tình
Thương Hùng là thương cái hữu tình
Hỡi ơi một cõi nhân sinh
62 năm ấy, chỉ là phù vân
Hùng về nương bóng Chúa cha từ nhân
Nhân sinh một cõi trăm năm
Kiếp người gió thoảng mây trôi tháng ngày
Hỡi ôi, thương thay! Thương thay!!
Khóc thương Hùng, đau buồn xiết kể
Nhớ thương Hùng, nhớ lắm Hùng ơi!
Thương là thương Hùng chẳng nói một lời phân ly
Khóc là khóc vì sự đời quá mau.
Biết bao giờ gặp lại Hùng nữa đây, Hùng ơi!
Thương lắm! Thương lắm Hùng ơi.
Lệnh triều đành chịu, mệnh trời đành thua.
Hết rồi! khi nắng khi mưa
Hết rồi cõi tạm sớm trưa đi về
Hết rồi những nỗi bộn bề
Nguyện xin Thiên Chúa chở che cho Hùng
Cúi đầu vĩnh biệt Hùng ơi.
Giọt sầu gửi lại ngàn đời nhớ thương…
Vĩnh biệt Hùng…Ra đi bình an nhé Hùng!!!
Một người bạn tri kỷ
Bình luận