Người uống cùng ta chung rượu này
Chén tình chén nghĩa chén chua cay
Bao năm tất tả đường xuôi ngược
Giờ ngồi lại đây ngẫm sự đời
Chiều nay trông bóng in tường trắng
Đơn lẻ quạnh hiu ta với mình
Gió trời lay nhẹ cành lá mỏng
Mây đời buông phủ cõi tịch liêu
Bóng ai lướt qua như cơn gió
Ai đó ngó theo vẻ hững hờ
Người đợi người chờ bóng tri kỷ
Biền biệt nơi đâu chẳng thấy về
Dòng đời trôi nhanh như cơn gió
Chớp mắt, đã tóc bạc da mồi
Trời thương cho thêm vài năm nữa
Thu xếp hành trang để lên đường
Vốn dĩ trần gian là quán trọ
Kẻ đến người đi chẳng bận lòng
Bao năm phiêu bạt khắp bốn bể
Mật ngọt đắng cay tạm đủ rồi
Nếu có rời đi lòng chẳng hối
Buồn luyến lưu gì cõi tục sinh
Một đời vật lộn với nhục
Vinh Tâm mỏi lòng hao bởi chữ tình
Người người xuôi ngược vì sinh kế
Mưu sâu kế hiểm để làm gì
Đâu biết trần gian là cõi tạm
Rời đi tay trắng với hư không
Thôi người hãy dừng chân ngồi lại
Chia sẻ cùng ta chung rượu nhạt
Giúp ấm lòng nhau bớt lạnh lùng
Ngoài kia vần vũ đời giông bão
Dừng bước vào đây để lắng lòng
Vứt đi bao nỗi ưu phiền muộn
Cùng nhau phá lên những tiếng cười
Ngạo nghễ hiên ngang cùng sông núi
Vùng vẩy chí trai giữa đất trời
Chấp nhất làm chi lời cay nghiệt
Bận tâm làm gì chuyện thiệt hơn
Biết sống bình yên đời thanh tịnh
Cúi xuống nhìn đất lòng không thẹn
Ngữa mặt trông lên ngộ lẽ trời.
Châu Tuân
Viết cho Tuan Chau
Bình luận