Diễn Đàn Bạn Đọc
Ở MỘT NƠI AI CŨNG QUEN NHAU
Tập hai
Ở MỘT NƠI AI CŨNG QUEN NHAU
*Mẩu chuyện thứ nhất.
Một chiếc xe hơi đầy bụi bặm đường trường, mang biển số một nơi xa đến, bỗng nhiên thắng gấp trước hoa viên Đức Mẹ đầu làng. Bụi xe dồn lại bay mù mịt. Một người đàn ông trung niên bước xuống xe hỏi thăm một em nhỏ.
-
Này cháu, cháu biết nhà ông Trọng ở đâu không?
-
Dạ thưa chú, cháu biết nhưng chú hỏi ông Trọng nào? Ở đây có rất nhiều người mang tên Trọng. Như là Trọng Mân- Trọng Thụ – Trọng Khôi – Trọng Ba và Trọng Quỳnh.
-
Rắc rối nhỉ? Chú chỉ biết ông Trọng người gầy gầy, nước da trắng. À, mà phải rồi ông Trọng trước đây đeo kiếng cận.
-
Vậy thì đó là ông Trọng Quỳnh rồi.
-
Nhà ông ây ở đâu ? Cháu biết không?
-
Dạ biết, bây giờ chú cứ đi theo đường nhựa nầy. Qua nhà
thờ, đi tuốt đến một con suối cạn. Đến Tượng Đài Thánh
Gioan Baotixita chú ngoặt về hướng Bắc. Đến đó chú hỏi
tiếp. Muốn chắc ăn, chú nói Ông Trọng có vợ là O Hương
Tuyển…
-
Vậy là rõ rồi. Cám ơn cháu.
-
Dạ, không có chi.
*Mẩu chuyện thứ hai.
Trong một quán Cà Phê ở ngoại ô thành phố Ban Mê Thuột, có hai người bạn trung niên lâu ngày gặp nhau. Họ hàn huyên thân mật lắm.
-
Nghe nói bạn sắp gả con gái về Châu Sơn?
-
Đúng vậy. Con gái tớ sắp lấy con ông A… Cậu biết ông ấy chứ?
-
Biết, biết rành nữa là khác. Ông ấy vừa trúng số lớn.
-
Đúng rồi. Con gái tớ về làm dâu đó được chứ nhỉ? Theo cậu gia phong, gia thế ông ấy thế nào?
-
Tất nhiên mới trúng số là có của rồi. Nhưng bạn hỏi chuyện hôn nhân thì tớ không có ý kiến. Tùy bạn và con gái bạn thôi. Tớ chỉ muốn nói : “Nếu phải duyên nhau thì thắm lại”. Thế thôi.
-
Nhưng…
-
Không nhưng nhị gì cả. Đôi khi ý kiến người ngoài dễ làm “tẩu hỏa nhập ma lắm”. Duyên số mà…
-
Thôi được, tớ hiểu ý cậu rồi. Cám ơn cậu.
*Mẩu chuyện thứ ba.
– Cháu là bạn thằng H. nhà bác phải không?
– Dạ, đúng ạ.
– Cháu là con nhà ai đấy nhỉ?
– Dạ, cháu là con…
– Khoan đã, khoan đã. Để bác đoán thử xem. Nhìn mặt cháu
thấy giông giống…À, mà phải rồi. Cháu là con bố M. phải
không?
-
Bác tài thật. Chỉ nhìn cháu mà đoán trúng phóc.
-
Thì bố cháu là bạn của bác mà. Còn mẹ cháu nếu ngày xưa Ý Chúa định thì bây giờ đã là..
-
Là sao bác?
-
Thôi, không nói chuyện ngày xưa nữa. Bác nghe nói cháu guậy lắm, hay bỏ nhà đi bụi lắm phải không?
-
Ơ..Ơ…Cháu đâu…đâu có.
-
Cháu đừng có chối. Ở cái xứ Châu Sơn này không giấu được nhau điều gì đâu. Bác khuyên cháu đừng nên như thế nữa. Cháu hãy thương bố mẹ. Phải cố gắng học hành cho ngoan, nghe chưa.
-
Dạ…Dạ…Cháu nghe lời bác ạ.