VỊ LINH MỤC KHÓ NGHÈO & CHUYỆN VUI XỨ MỸ

VỊ LINH MỤC KHÓ NGHÈO

Ngày ấy, mình đang còn ở Việt Nam. Thời gian ấy quê mình còn khá nghèo. Có một ông cha xứ nọ, cha sống một đời sống cũng rất khó nghèo. Những gì cha có, cha đều chia cho các giáo dân nghèo khó ..! Cha thương yêu giáo dân , hơn cả chính bản thân của ngài ! Cả xứ, ai cũng thương mến, kính yêu, và rất cảm phục ngài !
10622984_1712886385619641_4991143666235612665_nSau nhà xứ , có một bụi chuối trổ được một buồng chuối đầu tiên. Buồng chuối lớn dần, lớn dần….! Cha xứ không dám ăn, mà cha định rằng. Vài ngày nữa buồng chuối ấy sẽ chín đều, cha sẽ nhờ một số giáo lý viên, đưa tặng mỗi gia đình người dân tộc nghèo ở gần đó, mỗi gia đình một nải chuối chín thật ngon. Vì những người dân tộc ấy họ nghèo lắm. cha muốn được chia sẻ với họ.
Nhưng sáng hôm ấy như thường lệ, cha ra vườn và nhìn vào buồng chuối. Nhưng lần này cha rất giận…..vì người nào đó đã bẻ mất mấy trái chuối chín, và ăn mất rồi!
Không biết phải nói sao. Cha đành dán một mảnh giấy lên buồng chuối với hàng chữ :
THỨ MƯỜI, CHỚ THAM CỦA NGƯỜI! với hy vọng số chuối còn lại, cha sẽ chia cho người dân tộc!
Nhưng sáng hôm sau ra vườn nhìn vào buồng chuối, thì trời ơi! Buồng chuối đã bị mất gần hết. Cha không nói được câu nào, mà cũng không tức giận như lần trước . Và mảnh giấy trên buồng chuối, đã được thay vào đó bằng một mảnh giấy khác, với hàng chữ lớn hơn rằng : THỨ NHẤT, CHO KẺ ĐÓI ĂN…!
Chúng con xin cảm ơn Chúa. Vì ngài đã thương ban cho chúng con những vị linh mục thật đáng kính. Nguyện xin Chúa và Đức Mẹ Maria . Luôn đồng hành , và ban cho các linh mục được dồi dào sức khỏe, bình an. Để các ngài luôn vững bước trên con đường phục vụ. Mà các ngài đã chọn !
Mary Lưu

CHUYỆN VUI XỨ MỸ

Sáng sớm, khi vị linh mục vừa dâng thánh lễ xong. Thì có một giáo dân chạy vội vào, với giọng nói rất hốt hoảng. Dạ, dạ.. thưa cha. Con thấy một người lên rước lễ, nhưng không cho Mình Thánh vào miệng, mà ông ấy đã nắm Mình Thánh Chúa thật chặt trong lòng bàn tay, và sau thánh lễ, ông vẫn nắm Mình Thánh trong tay, và lên xe về nhà rồi….!
Vị linh mục ấy cũng rất lo sợ. Không biết người ta lấy Mình Thánh Chúa về nhà làm gì ? Người ta có xúc phạm đến Mình Thánh Chúa hay không? Và rồi có một giáo dân nói. Thưa cha, nếu cha lo lắng, thì con sẽ chở cha đến nhà người ấy ngay, xe ông ta cũng vừa chạy chưa đến mười phút đâu, và nhà ông ấy ở rất gần đây….!
Khi vị Linh mục đến nhà, nhìn qua cửa sổ. Thì thấy ông ấy đang quỳ gối trước bàn thờ. Và đọc gì đó, trước khi cho Mình Thánh Chúa vào miệng.
Và ông ta giật mình, vì thấy cha xứ và một người nữa, đang đứng ngoài cửa sổ và nhìn vào nhà mình. Ông vội vàng chạy ra mở cửa, và rối rít cúi đầu chào cha, và mời cha và người ấy vào nhà. Ông vui lắm, nhưng chưa hiểu chuyện gì ? Sao hôm nay cha xứ lại đến nhà mình ? Vị linh mục như biết được sự thắc mắc của ông. Và vị linh mục ấy đã kể tất cả lý do tại sao lại đến nhà ông ngay lúc này.
Khi nghe vị linh mục nói xong, ông mỉm cười, và vội nói, con xin lỗi Chúa , và con cũng xin lỗi cha, vì con đã làm cho cha lo lắng .
Và ông ta bắt đầu kể. Vì sáng nào con cũng dậy sớm đi lễ, nhưng hôm nay sau khi đi làm ca đêm về, con quá mệt mỏi, và ngủ rất ngon. Quên cả giờ dậy đi lễ. Khi con thức dậy, thì đúng giờ lễ, con vội mặc bộ quần áo vào, mà không kịp đánh răng rửa mặt. Vì sợ sẽ không tham dự đầy đủ thánh lễ. Nên con chỉ biết đón Mình Thánh Chúa về nhà, sau khi đánh răng rửa mặt xong, thì con đã quỳ trước bàn thờ đọc kinh, xin Chúa tha tội. Rồi con mới dám rước Chúa vào lòng……!
Sau khi nghe xong, vị linh mục và người giáo dân kia xin phép ra về. Trong lòng mỗi người mang theo một sự cảm phục, cho lòng đạo đức, siêng năng, và lòng kính mến Chúa rất đơn sơ, và dễ thương của ông ấy…!

Chuyện kể lại của Mary Lưu

Check Also

Đám tang của người Ê Đê nghĩa tận hay lễ hội.

Người sắc tộc Ê Đê ở cao nguyên Trung phần có nhiều bản sắc văn …