Sự dỗi hờn của những cơn mưa đầu mùa!!!

Năm nào cũng thế, cứ vào đầu mùa mưa, người dân chờ dài cổ ra để đón những cơn mưa, như trẻ con chờ trông mẹ đi chợ về. Cái cảm giác thấp thỏm, nôn nao đứng ngồi không yên…Người dân bèn phải trông chờ vào những câu thần chú của cha ông để nuôi dưỡng niềm hy vọng, như: động đêm thì bảy, động ngày thì ba cũng qua đi. Chiều nào trời cũng kéo mây đen kịt ở phương trời xa, khiến bà con ta mừng thầm, phen này chắc trời mưa thiệt đây!! Nhưng rồi, đó cũng chỉ là chiếc bánh vẽ mà thôi. Rồi chuồn chuồn bay thấp thì mưa, bay cao thì nắng bay vừa thì râm…Lạm dụng thuốc bảo vệ thực vật, bây giờ có đâu mà chuồn chuồn bay nữa!? Đợi đến trời vàng thì gió, trời đỏ thì mưa cũng chẳng thấy linh nghiệm.

Đêm nóng ra hè ngồi quạt phành phạch, thấy trăng lên có quầng thì mừng to, vì nghe bảo: trăng quầng thì vầng mưa…mà cũng chẳng thấy mưa đâu. Sáng mai lại thấy mù già bà mưa. Dường như những câu thần chú về mưa của cha ông ta ngày xưa, lúc này đã mất hết tác dụng rồi.

Đến gần ngày cốc vũ 20.04, chờ tiền tam mỏi mắt, rồi hậu tam cũng mù tịt đâu chẳng thấy mưa…chắc là phải chờ đến cự 01.05 mới mưa đây!

Tất cả đều trôi đi trong vô vọng của người dân nông nghiệp. Trong khi cầu 2 báo về khe suối đang dần cạn kiệt. Cầu 5, cầu 6 giếng khoan cũng đang đuối nước…Đồi 384 cũng báo động đỏ khô kiệt.

Trời nắng hạn gây thiệt hại cây trồng cà phê, tiêu, thanh long, lúa ruộng nước cháy khô biết dường nào!  Khiến cho nhà làng khóc ròng: nước ơi là nước! mày thất lạc đi đâu mà nhà làng tìm không thấy!

Mùa khô năm nay, nhà làng lao đao khốn khổ tưới đến tháng 4 rồi, chỉ còn mấy ngày nữa là sang tháng năm, chẳng lẽ, bỏ của chạy lấy người. Thế thì bao công sức mùa mưa chăm bón phân tro, cành tược, cỏ giả, đi đong hết sao!!??

Rồi chiều nay, khi mọi người đều ngáo ngán thở dài thở vắn, chẳng còn tin tưởng vào ông trời nữa…,thì bỗng đâu…

 Bầu trời kéo từng áng mây đen từ phía Thành phố vào, tưởng như quân giặc đang từ từ xâm chiếm bầu trời Châu Sơn. Những tia nắng chói lòa của trời hạ cũng đang từ từ thúc thủ để buông súng trước những cơn gió thoảng lùa những đợt mây đen đang công kích dần chiếm lĩnh cả bầu trời tây. Tất cả cũng chỉ có thế mà thôi. Điều mọi người đang cần là những cơn mưa rào rạt xuống để đẩy cái nắng hạ oi bức cho nhân gian được nhờ.

Mây đen tản dần nhạt mầu khắp bầu trời…Dường như chẳng ai đoái hoài đến cơn mưa chiều nữa. Rồi bất chợt mưa rào rạt giăng khắp trời. Bây giờ thì, “và con tim đã vui trở lại…”. Mọi người như đang đếm từng hạt mưa rơi mà lòng thấp thỏm sợ, bất chợt cơn mưa sẽ dừng lại…

Mà quả thật thế, cơn mưa như đang dỗi hờn, nên cứ rắc từng đợt mưa, rồi lại ngừng…Điệp khúc này cứ tiếp diễn, khiến cho lòng người mất đi sự kiên nhẫn để nản lòng chờ mong.

Và những cơn mưa đầu mùa năm nay, giống như một sự đỏng đảnh của ông trời đang giận dỗi chuyện gì ở cõi trên, để dỗi hờn nhân gian mà làm mây mưa vật vờ không trọn…Một cơn mưa chỉ đủ tắm táp ướt sân nhà và đường sá, nhưng lại đánh mất niềm hy vọng của một sự đợi chờ lâu nay của dân làng.

Châu Sơn choa

 

 

Check Also

CÁO PHÓ: CỐ BÀ MARIA TRẦN THỊ MAI (Bà Phong)

THÀNH KÍNH PHÂN ƯU!!!  R.I.P                 BĐD Tiến Đức kính báo cho quý bà con …