Lệ đá…

Tặng các chị em hay thất tình

Lệ Đá

Trên đồi cao mây phủ

Giữa nghìn trùng gió hú

Trong bốn bề hoang vu

Nằm lưng lửng lưng đồi

Bên cây bàng lá đỏ

Có phiến đá xanh rêu

Không biết từ bao giờ

Đá âm thầm lặng lẽ

Giữa núi đồi hoang vu

TỰ tình với muông thú

Làm bạn với cỏ cây

Bỗng một ngày gần đây

Đá không còn lạnh lẽo

Khí trời xuân ươm nắng

Chim ríu rít hòa ca

Giữa đất trời bao la

Cả rừng xuân hoa nở

Muông thú như mở hội

Sau tháng ngày ngủ đông

Âm vang dòng nước reo

Trên phiến đá cheo leo

Xuất hiện đôi bạn trẻ

Dắt dìu bước chân mây

Vô tình lạc vào đây

Họ vô tư tình tự

Giữa bốn bề trời mây

Trên non ngàn gió hú

Trong núi rừng hoang vu

Trên phiến đá xanh rêu

Bên cây bàng lá đỏ

Họ giao tình ân ái

Quên cả nẻo đường về

Trong hạnh phúc đê mê

Cùng khắc ghi lời thề

Trên phiến đá xanh rêu

Nơi gốc bàng lá đỏ

Nhờ cây, đá chứng giám

Nguyện trọn đời bên nhau

Cũng chẳng cần trầu cau

Hay mâm cao cỗ đầy

Chỉ ước mái nhà tranh

Với hai trái tim vàng

Mong ước thật giản đơn

Lại vô cùng Cao Quý

Nhưng cuộc đời đâu phải

Được như mình ước mơ

Thời gian lặng lẽ trôi

Đôi uyên ương ngày đó

Giờ phiêu bạt nơi nao

Đá ngày ngày chờ đợi

Vì nó vốn đã quen

Lời thỏ thẻ yêu đương

Bởi trên lưng còn vương

Tên hai người bạn trẻ

Lồng trong trái tim hồng

Đá vô tri đâu hiểu

Tình đời lắm bội bạc

Đường tình nhiều chông gai

Đôi uyên ương ngày đó

Giờ đôi ngã chia phôi

Trong giây phút bồi hồi

Nàng quay về chốn cũ

Mang theo trái tim vỡ

Gim trong tột đỉnh sầu

Chốn cũ vẫn còn đây

 

Chàng biền biệt nơi nao

Nàng về tìm hơi ấm

Của tháng ngày bên nhau

Với tất cả nỗi đau

Khi bị người tình phụ

Xót đau duyên tình mình

Trong cô đơn buồn tủi

Nàng ôm cây ngồi khóc

Giữa núi rừng hoang vu

Trên đồi cao vượn hú

Trời chuyển màu âm u

Bên phiến đá bạc màu

Như tình đời bạc trắng

Trong nỗi lòng cay đắng

Khi sức cùng lực kiệt

Nàng lặng lẽ ra đi

Gục đầu giữa phiến đá

Còn khắc tên người Tình

Thương cho người con gái

Chỉ vì một chữ yêu

Đã ra đi mãi mãi

Nơi rừng chiều đổ mưa

Gởi xác thân nằm lại

Trong núi thẳm rừng sâu

Nước mắt người khô lại

Trên phiến đá xanh rêu

Cảm thương nỗi đau người

Lệ Đá lại tuôn rơi

Tuân Châu

Check Also

Tự tình khúc một loài hoa!!!

                              …