Diễn Đàn Bạn Đọc
Tản mạn cuối tuần – TRỘM LÀNH VÀ TRỘM DỮ

Là người Công Giáo, chắc chắn ai cũng biết CON ĐƯỜNG KHỔ NẠN chính là đỉnh điểm trong công cuộc cứu chuộc nhân loại của Đức Ki Tô. Tuy con đường đó chỉ kéo dài thời gian chưa đầy 15 tiếng đồng hồ và di chuyển khoảng 20km trở lại (ước lượng thế !!!) nhưng sự đau khổ, nỗi nhục nhã mà Chúa phải đơn phương gánh chịu thì không sao diễn tả cho hết.
Nào là đòn vọt giáng xuống trên thân thể Chúa mà sách ngắm Địa Phận Vinh đã viết là dư năm nghìn đòn . Nào là vác cây thập giá bằng gỗ xù xì nặng nề như vác cả nhân loại trên đôi vai gầy của Chúa lên Núi Sọ khiến Chúa đã ba lần phải ngã xuống đất. Nào là phải đội lên đầu chiếc mão gai để bảy mươi hai cái gai lọt vào đầu đau thấu óc.
Nhưng tất cả những điều đó cũng chưa thấm thía vào đâu bằng sự đau đớn sỉ nhục về tinh thần. Đầu tiên là nỗi cô đơn khi chứng kiến cảnh các môn đệ yêu dấu mình đã dày công dạy dỗ ba năm nay, từ bỏ mình mà đi. “Bấy giờ các môn đệ bỏ người mà trốn hết” (Mc 14,60). Rồi đến người môn đệ Chúa chọn để trao y bát kế vị cũng đã chối thầy ba lần. Nhất là Chúa đã phải chịu sỉ vả, nhục nhằn đủ điều từ dân Chúa chọn. Họ đã hạ bệ Chúa xem Chúa không bằng một tên tù mọt gông Baraba.
Cuối cùng, Chúa chịu đóng đinh trên đồi Golgotha giữa hai tên cướp. Vâng, giữa hai tên cướp. Hạ bệ như thế là cùng cực quá rồi. Điều này đã được các tác giả Tin Mừng xác nhận:
-
“ Cùng đóng đinh với người có hai tên cướp. Một tên bên phải. Một tên bên trái” (Mat 27,38)
-
“ Bên cạnh người, chúng còn đóng đinh hai tên cướp. Một đứa bên phải. Một đứa bên trái. Thế là ứng nghiệm lời kinh thánh: Người bị liệt vào hạng những tên cướp” (Mc 15 27-28).