Người ta thường hỏi: Bên tình bên hiếu bên nào trọng hơn. Đa số trả lời bên hiếu!? một số ít cho bên tình trọng hơn!? Theo bạn, bên nào trọng hơn?
Theo Kinh Thánh thì bên tình trọng hơn: Người nam sẽ lìa cha mẹ để luyến ái vợ mình, và hai người sẽ nên một huyết nhục. (Mc 10)
Người ta lại than: Nước mắt chảy xuôi! Vì cuộc sống mưu sinh, cơm áo gạo tiền. Họ phải lo lắng cho bản thân và gia đình của họ, còn đâu thời gian mà lo cho cha mẹ. Nên có nhiều cảnh bi thương xảy ra chung quanh cuộc sống chúng ta. Có nhiều người con sống trong cảnh nệm ấm chăn êm còn cha mẹ phải cô đơn, lạnh lẽo, đói khổ, ăn xin, bệnh tật…? chuyện hiếu thảo gần như xa lạ với thế giới ngày nay? Còn người đi tu thì sao!? chữ hiếu hay chữ gì trọng hơn? Hãy suy gẫm nhé!
Hôm nay Kathy xin gởi một bài tâm sự được chia sẻ trên mạng FB, với tựa đề “BÀI HỌC ĐỂ QUÊN” không rõ tác giả. Hy vọng qua cuộc sống yêu thương phục vụ của những người con Xứ Châu, người ta nhận ra Thiên Chúa là Tình Yêu. Mong rằng, chúng ta sẽ để quên cái gì đó sau khi phục vụ người khác trong từng cảnh huống xung quanh cuộc sống!?
***
Người con trai đưa cha già vào nhà hàng ăn tối.
Người cha già nua yếu ớt khi ăn cứ làm rơi vãi đồ ăn lên quần áo. Khách các bàn ăn chung quanh ai cũng liếc nhìn ông ta không dấu vẻ ghê tởm, nhưng chàng trai vẫn điềm tĩnh như bình thường.
Ăn xong, anh con trai không một chút lúng túng, lặng lẽ đưa cha mình vào phòng vệ sinh, lau sạch các mẩu đồ ăn, các vết dơ, chải lại mái tóc bạc cho cha, sửa lại cặp kính lão cho ngay ngắn trên sống mũi cha.
Khi họ trở ra, cả nhà hàng im phăng phắc nhìn hai cha con họ. Không hiểu sao lại có người có thể làm cho tất cả mọi người đều ngượng nghịu chung như thế.
Người con trai trả tiền bữa ăn xong, rồi dìu cha ra về.
Lúc ấy, một người đàn ông lớn tuổi trong số các thực khách buột miệng gọi với theo người con, ông ta hỏi:
“Anh bạn trẻ này, anh có nghĩ là anh để quên cái gì đó ở đây không vậy ?”
Chàng trai liếc nhanh chỗ ngồi ban nãy rồi trả lời:
“Không, thưa ông, cháu đâu có để quên gì ở đây ạ…”
Người đàn ông nhẹ nhàng bảo: “Có, anh có quên, anh đã để quên lại nơi đây một bài học cho tất cả những ai làm con, và để quên lại niềm hy vọng cho tất cả những ai làm cha”.
Nhà hàng chìm vào yên lặng…
ST
Bình luận