Quê hương bất tận…

(Lượm lặt những câu chữ của chị Hồng Xuyến để ghép thành bài thơ tặng lại chị. Cảm hứng qua bài Sắc màu Quê hương của Xuyen Nguyen Hong)

Bao giờ ta trở lại
Ở nơi chốn ngày xưa
Quê hương ơi một thuở
Nhung nhớ lắm sao vừa?

Con sông chảy hiền hòa
Mang nặng hạt phù sa
Trên cánh đồng bất tận
Theo lòng người đi xa.

Bao nỗi nhớ đi qua
Về tận chốn đồng xa
Niềm yêu thương ở lại
Trăn trở nỗi nhớ nhà.

Xuân về hoa sim tím
Nở kín cả vùng trời
Kiệt Thạch ơi đẹp lắm
Núi Sạc lẫn Sông Cài.

Đồng làng như chảy dài
Gợi nhớ cả tuổi thơ
Đưa ta về cả dĩ vãng
Một đồi hoa tím nở.

Nỗi nhọc nhằn của mẹ
Một đời con lắng nghe
Vị mồ hôi mặn chát
Lưng cha dày nắng mưa

Thả hồn trong tiếng sáo
Cánh diều bay lên cao
Đụn rơm chiều bốc khói
Nồi cơm mẹ sôi trào.

Quê hương là lời ru
Đưa con vào giấc ngủ
Tình yêu thương nhắn nhủ
Để con lớn thành người.

Nay trở về quê mẹ
Mái tóc đã hoa râm
Tìm lại người năm cũ
Kỷ niệm xưa đâu rồi?

Qua muôn nẻo đường đời
Ai cũng có một thời
Đi qua mà nhìn lại
Chẳng nói lên thành lời.

Quê hương ơi yêu dấu
Bao ký ức ăn sâu
Rặng tre làng lam khói
Chẳng bao giờ quên đâu.

Hoàng Công Nga

Check Also

Về đi con!!!

Xót thương con, nằm một mình cô quạnh Ở miền xa nơi đất khách quê …