TẢN MẠN CUỐI THU

Thời gian có ngừng trôi bao giờ! Hạ đi thu tàn đông sang là chuyện tự nhiên tạo hoá đã an bài! Sao lòng nặng nỗi u hoài !
Gió cuối thu mang theo hơi lạnh pha thêm chút buốt giá, báo hiệu đông đến cận kề! Tâm tư cô đơn! Trầm lắng bên tách trà sớm! Một thoáng bâng khuâng khi nhìn phiến lá chao đảo nghiêng lững lờ xoay xoay như lời chào tạm biệt. Những chiếc lá ? còn sót lại trên cành trước khi rơi nhẹ xuông sân sau nhà, ngọn gió sớm cuốn đi chiếc lá chưa hết nỗi đau xa cây!

Chạnh lòng tôi nhớ chuyến đi cách đây sáu mươi lăm năm về trước! Vào một đêm tối trời, thầy mẹ tôi đưa ba anh em tôi vào miền nam, miền nam mưa thuận gió hoà! Người miền Nam chan chứa tình thương yêu đồng bào miền Bắc đi cư, dưới sự lãnh đạo sáng suốt, tài ba và đầy lòng nhân ái của cố TT NĐD gia đình thầy mẹ tôi cùng người miền nam lúc bấy giờ được ấm no hạnh phúc tự do, dù thời gian ấm êm đó chỉ được chín năm, nhưng công ơn của TT NĐD, chúng tôi luôn ghi nhớ và nỗi tiểc thương người không phai mờ trong tâm trí chúng tôi !
Gió xào xạc luồn lách qua cây mọc sân sau khuơ nốt những lá còn lại xoay xoay mấy vòng rồi gom vào góc cuối vườn như có bàn tay người vun vén thật ngộ nghĩnh vòng xoay của gió!
Tâm tư tôi lại nhớ về chuyến đi của bốn mươi năm trước khi ra trại tù có tên Tân Lập Vĩnh Phú ngoài Bắc để thăm chồng tôi! Chuyến đi hãi hùng kinh khiếp còn ám ảnh tận hôm nay ! Sau khi xin giấy đi đường hết ba chỉ vàng ! Lên tàu ra ga Hàng Cỏ mua vé xe lửa tới ga Ấm Thượng rồi qua bến đò Ngọc… tối trời tới nơi chỉ thấy núi rừng lưa thưa vài căn nhà của dân nghèo nàn rách nát ! Một chiếc xe trâu từ trong trại tù ra đón người vào thăm nuôi ! Đêm khuya thanh vắng chen nhau lắc lẻo theo! nhịp chân trâu trầy trật với những ổ voi ổ cọp, vì theo như lời người tù đánh xe trâu cho biết cọp hay qua lại vùng này để bắt trâu bò !

Thật là thân gái dặm trường! Một mình đến những địa danh mới nghe lần đầu lại nơi hoang vu rừng rú lỡ có chuyện gì những đứa con nhỏ dại ở nhà ai nuôi?! Chỉ biết phó thác vào Chúa quan phòng mà thôi ! Gặp chồng nhìn nhau mà khóc thương số phận con người gặp cảnh tại ương nước mất là mất hết tất cả ! Hình hài này giờ chỉ còn xương với da! Chỉ được mấy tiếng đồng hồ thăm hỏi phải chia tay ! Lúc ra về gặp các bác , chú, anh , em sĩ quan quân đội VNCH đi lao động khổ sai mới biết được những đòn thù của người bên thắng cuộc ban tặng cho các anh như thế nào!

Nhìn hình ảnh những người trai khi xưa bảo vệ quê hương hiên ngang oai hùng là thế mà giờ đây trước mắt tôi những hình hài tiều tụy! Rách rưới! Quần áo mỏng manh trong mùa đông giá lạnh ! Tim tôi đau như bị lấy dao đâm vậy! Tôi bước đi như kẻ không hồn nỗi đau này đeo mang nặng trĩu trong lòng cho đến nhiều năm sau mới phôi phai!
Sau những tháng năm tù tội chồng tôi được tha về với chứng bệnh phù thũng! Nhờ những bà chị tốt bụng thương em nên chữa trị cho chồng tôi qua khỏi ! Thời gian trôi nhanh nhưng những nỗi đau thương mất mát khó mờ phai trong tâm tưởng !

Ngày này tháng này hai mươi bốn năm trước gia đình tôi được đến Mỹ theo chương trình Tỵ nạn cộng sản viết tắt hai chữ H O mà phần nhiều người tù cải tạo về thường đau ốm vì tuổi già bệnh tật trong tù nên nhiều người vẫn gọi đùa là chương trình ho hen!

Vượt qua mọi khó khăn lúc ban đầu cuộc sống từ từ ổn định gia đình tôi cũng như những gia đình chung cảnh ngộ đã hoà nhập vào cuộc sống trên đất tạm dung này một cách tốt đẹp ! Đời người là những chuyến đi ! Có những chuyến đi mang đến cho ta sự đỗi cuộc đời , Hạnh Phúc , sung sướng, thành công ! Sum họp , ta cảm ơn thượng đế đã thương ban , có những chuyến đi mang đau thương cách biệt , mất mát như chồng tôi đã ra đi khi đến nơi đây được mười năm sau những tháng ngày điều trị các bệnh di căn từ lúc tù tội thiếu thốn mọi bề ở ngoài Bắc thân xác vốn mỏng dòn nay hao mòn với thời gian ! Cuộc chia ly nào mà không đau xót ! Xin tạ ơn Chúa luôn đồng hành cùng gia đình con!
Nắng thu hanh vàng đẹp dịu dàng , vương nhẹ lên cây mơ lá tím , run rẩy trong gió, từng phiến lá gầy đang đổi màu mơ phai ! Sẽ sàng kéo tà áo len cho lòng ấm lại ! Nhẹ lau giọt lệ sầu hay tại tuổi già mắt kém nhạt nhòa theo nỗi niềm giấu kín trong sâu thẳm! Biết tỏ cùng ai cho vơi hết tâm tư!

Nói với cây cây trơ cành chưa lành nỗi đau mất lá! Nói với mây ! Mây bay mãi cuối chân trời như khi xưa tình vừa ngõ người đã tít mù khơi! Nói với gió bận gom lá vàng thu! Thoảng trong tách trà đã nguội lạnh từ lâu, in bóng ai héo úa tàn phai. Thôi đành buông hết tâm tư dấu kín dưới đáy tách trà ngủ yên!
Kim Yến – Sacramento 30/10/2019
Kỷ niệm hai mươi bốn năm ngày tới CaLi

Trong hình ảnh có thể có: ngoài trời và thiên nhiên

Check Also

Cây Ngô Đồng Yên Phú…cả 100 năm tuổi ấy chứ!!!

Đã về quê đến 3 lần, và lần nào cũng ghé thăm và ghi hình …