Tản Mạn tuổi hoàng hôn…

Ngắm hoàng hôn của đất trời, chợt bàng hoàng khi nhìn xuống hoàng hôn của đời mình!

Quỹ thời gian ngày càng ngắn lại! Ngày tháng mười chưa cười đã tối! Chiều chưa qua nắng thu vội nhạt màu! Ngày còn lưu luyến Trần gian , mặt trời chưa khuất núi mà bóng tối đã chực chờ màn đêm buông xuống.

 

Giấc ngủ muộn đêm thao thức bởi những cơn đau bất chợt đến rồi đi khí tỉnh dậy đã quá nữa ngày! Những toan tính của hôm qua chỉ là giấc mộng mị mà thôi bởi không còn trong trí nhớ lãng đãng như mây mùa thu !

Bạn bè ngày càng xa cách vì những cuộc hẹn hò đi dạo phố chiều hay đi mua sắm hoặc đi thăm bạn bè chỉ là lời hứa không thực hiện được, vì hôm qua còn mạnh khỏe, hôm sau các cơn bệnh không mời mà đến!!!

Người già sống bằng hoài niệm, chuyện hôm nay chẳng nhớ! Chuyện thuở xưa in mãi trong lòng!

Mùa thu năm nay ở chốn này, ngày nào cũng mưa phùn mang về không khí se lạnh mây giăng kín bầu trời! Tâm tư người già ủ ê loay hoay với kỷ niệm tháng ngày xưa mà nhớ thương khôn nguôi về bậc sinh thành, lòng ngậm ngùi nuối tiếc tuổi ấu thơ được ấp ủ lớn khôn trong tình yêu thương vô bờ bến của mẹ cha, khi trưởng thành chưa báo đáp công ơn dưỡng dục, bây giờ càng lớn tuổi càng ray rứt ân hận!!!

Người xưa có câu, già thích bát canh, trẻ thích manh áo mới. Bây giờ bà già này thích ngược lại vì vấn đề ăn uống. Ở đây là mối lo của tuổi trẻ đồ ăn thức uống phải kiêng cử sợ bệnh béo phì! Người già phải kiêng khem vì sợ phải đổi ra họ Cao (cao đường cao mỡ cao huyết áp)

Con cái mua cho quần áo mới thì mừng rỡ hân hoan như thuở Xuân thì, mặc vào soi gương ngắm bóng rồi hãi hùng với hình ảnh trong gương! Là ai đây?! tóc đã phai màu theo năm tháng! Mắt môi nhạt nhoà… Hanh hao hương sắc thuở nào! Nhiều khi ôm đống quần áo mới mà khóc thương tấm thân ốm yếu ho hen, ngày biếng ăn, đêm thao thức quỹ ở trần gian chẳng còn bao nhiêu?!!!

Mùa thu sang lá vàng rụng rơi, nghĩ tới phận người mong manh như chiếc lá lìa cành! nghe lòng tiếc nuối tháng ngày qua chưa làm được gì cho mẹ cha!

Cứ mãi xa xôi nơi quê người! Tháng tưởng nhớ người đã khuất mà chỉ thắp nến trên mộ phần người dưng.

Kim Yến (Mỹ)

Check Also

Cây Ngô Đồng Yên Phú…cả 100 năm tuổi ấy chứ!!!

Đã về quê đến 3 lần, và lần nào cũng ghé thăm và ghi hình …