TÂM SỰ ĐẦU XUÂN,

Một chút nắng hanh hao trong gió chiều lao xao lòng nao nao nhớ về ngày tháng cũ !

Mùa Xuân đã sang , mùa đông chưa vội đi, còn nấn ná nhẩn nha dạo bước mang không khí rét mướt, lướt theo cơn gió đủ làm rung rinh những cành cây khẳng khiu trơ trụi lá! Nụ đào xinh xinh mong manh e ấp còn chúm chím như ngại ngần cơn gió thoảng chưa hé nhụy! Cơn gió vô tình chiều nay mang đi ít nhiều nét thơ ngây của nó!

Thời gian trôi nhanh tưỡng như mới hôm nào xa rời quê cũ! Thế mà đã 26 mùa Xuân trên xứ lạ quê người! Cái tết đâu tiên không bánh chưng pháo đỏ chỉ có nồi thịt kho hột gà, vì mới đến đất lạ quê người, lại neo đơn chỉ có hai vợ chồng và ba đứa con không họ hàng thân thích!

Xe hơi chưa có đi nhà thờ , chợ , khám bệnh phải nhờ người trong hội HO giúp đỡ. Rồi cũng qua đi bao khó khăn buổi ban đầu. Những mùa Xuân tiếp theo cũng có đủ đầy bánh chưng thịt kho, dưa hành nhưng sao lòng vẫn mang nặng nỗi sầu! Thường thì Tết nguyên đán ở đây người bản xứ họ không để ý , không khí rét mướt có khi còn có mưa phùn, nên các ông bà, cô bác già trẻ không diện quần áo đẹp đi chơi được, hơn nữa lớp trẻ phải đi học đi làm!

Chạnh nhớ quê xưa những cái Tết đơn sơ thưở ấu thơ bên gối mẹ cha. Đêm ba mươi Tết thức canh bánh chưng với ngoại rồi chìm vào giấc ngủ lúc nào ? Khỉ tỉnh dậy đã được ngoại vớt cho chiếc bánh nhỏ xinh mà ngoại đã gói riêng cho. Theo thời gian lớn khôn. Không còn những cái Tết háo hức chiếc áo mới mẹ mua đễ đi khoe bạn bè. Tết của thời thiếu nữ đã biết thẹn thùng không thích bánh chưng, áo mới, không theo thầy mẹ đi mừng tuổi để nhận tiền lì xì.

Tết của tuổi mộng mơ hay hờn giận vu vơ khi nắng sớm mưa chiều, nỗi buồn không biết vì sao lại buồn! Trái tim đa sầu đa cảm sớm biết buồn trước cảnh đất nước lầm than trong khói lửa! Thương mẹ già sụt sùi từng đêm, khi nhớ tới hai người con trai lên đường đi vào quân đội! Thương cha đã già mắt mờ vì nhoà lệ khóc đất nước mãi tang thương! Đã hơn một lần lìa quê cha đất tổ dắt díu gia đình đi tìm tự do ! Sao vẫn chưa thấy bình yên!

Nhớ mùa Xuân nào tới tuổi lớn khôn, nghĩ tới mai sau chuyện lứa đôi cậy trông vào Chúa quan phòng nên đã đầu năm thắp nén hương trầm, thì thầm khấn nguyện cho con gặp chàng!

Ngày đầu năm bên nhau anh chúc em mãi đẹp xinh và đôi ta hạnh phúc đến bạc đầu, ai có ngờ đâu?! Bảy năm hương lửa đang nồng, nhà tan nước mất còn gì nữa đâu! Nói sao cho hết cơ cầu! bể dâu ập đến, anh đi vào tù! Những cái Tết đói khát và bệnh tật trong tủ anh phải chịu! Những mùa Xuân em và con bơ vơ lạc lỏng, con hỏi em ba ở đâu ? Lâu rồi không có ba con nhớ ba lắm mẹ ơi!

Xuân xưa con đốt pháo vui đùa, Xuân nay con đốt nhang nguyện cầu cho ba mau ra khỏi tù!!!

Chiều nay nhìn cây hoa đào trước nhà chạnh nhớ quê xa nơi có mộ phần của mẹ cha của người thân, biết đến bao giờ cho có được một mùa Xuân ấm áp nơi quê nhà

Quê hương ơi nhớ mãi tới ngàn đời!

Lời ru của mẹ tiếng hời của cha

xa xôi vạn nẻo quê người!

Cười khô không lệ! Giấu buồn vào tim

Kim Yến (Mỹ)

Check Also

Cây Ngô Đồng Yên Phú…cả 100 năm tuổi ấy chứ!!!

Đã về quê đến 3 lần, và lần nào cũng ghé thăm và ghi hình …