Khoảng vắng của những ngày giản cách…

Ngày giãn cách Rạng đông nhà thờ vắng bóng tiếng chuông ngân, các con chiên nơi nào còn nhớ Chúa? bóng dáng ai trong góc nhỏ vẫn nguyện cầu ? Nắng lên rồi chim có còn muốn hót?

Ngày giãn cách phiên chợ quê buồn hiu hắt, đâu mất rồi cảnh tấp nập kẻ bán mua, kệ dao thớt nằm im lìm trong góc tối, củ khoai lang vất vưởng ở xó đường …

Ngày giãn cách buổi sáng xóm vắng ấm chè xanh, mọi người quần quây hàn huyên rôm rả chuyện, bát chè xanh ngon ngót ngọt nấu nhà ai ?!!

Ngày giãn cách mái trường im tiếng trống, trẻ ê a lõm bõm học đánh vần, cô giáo trẻ chắc giờ đang nhớ lắm, lũ trò con phá phách lúc ban trưa …

Ngày giãn cách đâu rồi nồi bún nhỏ, hủ tiếu giò thơm nức vị nước lèo, chợt thèm sao tô cháo lòng nghi ngút khói, xì xụp ăn trong mưa nhẹ giữa mùa thu, nhớ phố phường chiều nao xe kẹt cứng, tiếng còi xe inh ỏi nhịp gần – xa…

Ngày giãn cách chiều vàng im tiếng gió, lặng bóng mây, chỉ thấy còn đó đây nỗi bất an và lòng người trĩu nặng, đám tang ai thưa thớt bóng hình người…

Trong giãn cách thôi thì xin hãy gắng, chịu vắng im cho đông đúc sớm quay về…

Khải Nguyễn.

Check Also

Một tri âm tri kỷ: Đời vắng em rồi, say với ai!!??

Mỗi lần nhớ đến Hùng, anh lại chợt nhớ đến hai câu thơ của nhà …