CHUYỆN KỂ CỦA MỘT NGƯỜI MẸ NGHÈO…

CHUYỆN KỂ CỦA MỘT NGƯỜI MẸ NGHÈO…

Vào khoảng năm 1991. Trên cánh tay của tôi( người mẹ nghèo) đã bị những nốt đỏ rất ngứa. Sau đó đã chuyển sang thành một vết lở ngứa rất lớn.

Khi đó kinh tế gia đình tôi rất khó khăn, nhưng tôi vẫn cố gắng chạy chữa. Tôi đã uống, và xức rất nhiều loại thuốc khác nhau, nhưng bệnh tình không hề thuyên giảm.

Lúc ấy tôi chỉ còn biết đọc kinh ,cầu nguyện, và cầu xin đến Chúa và Đức Mẹ Maria, xin người cứu chữa . Ngày qua ngày, tôi đã thử dùng tất cả các loại thuốc , mà tôi có thể được biết đến qua những lời giới thiệu. Tôi cũng cầu nguyện đến Chúa Mẹ mỗi ngày, nhưng bệnh vẫn không hề bớt mà còn có phần nặng hơn. Trong lòng tôi thật lo lắng và buồn khổ, nhưng tôi vẫn không hề nản lòng cầu nguyện với Chúa Mẹ mỗi ngày!!

Có một hôm, trời vừa tờ mờ sáng. Cả gia đình tôi còn đang say giấc ngủ, thì tôi nghe tiếng gõ cửa. Gia đình tôi đông người, nhưng chỉ mình tôi đã nghe tiếng gõ cửa ấy. Khi tôi mở cửa ra, thì có một người đàn bà còn rất trẻ đẹp. Bà đã chào tôi, và tôi cũng chào lại. Tôi đã hỏi,” chị là ai ?” Người ấy tự giới thiệu, ” Con là Soeur. Con đến từ Thủ Đức. Con có bán một số thuốc của nhà dòng, đã được cầu nguyện, và nhà dòng làm tuần tam nhật và cửu nhật. Để cầu nguyện cho những ai dùng thuốc của nhà dòng.” Tôi còn chưa kịp nói gì, thì người phụ nữ ấy lại nhìn và chỉ vào cánh tay của tôi. “Ồ ! tay của chị bị ngứa phong đỏ. Nhà dòng có loại thuốc này để trị phong ngứa , chị có muốn mua dùng thử không?”

Gia đình tôi vào thời gian ấy rất khó khăn về tiền bạc. Trong nhà tôi chỉ còn vỏn vẹn 3 ngàn đồng ( hoặc 3 trăm đồng gì đó) . Số tiền nhỏ nhoi ấy chỉ giá trị mua được vài ổ bánh mì.

“Vậy Soeur bán một viên bao nhiêu ?” Tôi hỏi, nhưng trong lòng rất hồi hộp với số tiền ít ỏi mà tôi có trong tay.

“Dạ, một viên 1 ngàn.” Soeur trả lời !!!

Tôi nói, ” Vậy Soeur bán cho tôi..hai viên.” Tôi biết nếu uống thuốc phải uống số nhiều mới lành bệnh được, nhưng tôi không thể mua nhiều hơn với số tiền mà tôi có. Lòng tôi cũng rất ngại vì mới sáng sớm mở hàng, mà tôi hỏi mua chỉ có hai viên thuốc !!

Soeur cười vui vẻ, và đưa cho tôi hai viên thuốc với giá 2 ngàn. Soeur lại tiếp tục hỏi, ” Chị có mua sách kinh của Địa Phận Vinh không?” Soeur đưa cho tôi một cuốn và nói, “Giá một ngàn đồng.” Ôi ! tại sao lại trùng hợp như vậy. Phải chăng Soeur đã biết tài sản còn lại của tôi lúc bấy giờ chỉ còn lại một ngàn đồng thôi sao ? Cuối cùng tôi đã dùng hết những đồng tiền ít ỏi đó (nhưng lại là tất cả tiền của tôi có ngày hôm đó).

Tôi đã uống hai viên thuốc ấy, kèm theo lời cầu nguyện với Chúa và Mẹ mỗi ngày !!! Chỉ ít ngày sau thì cách tay của tôi đã lành hẳn, và không còn một dấu vết gì !!!

Lúc ấy tôi như người tỉnh giấc. Tôi hỏi mấy người trong xóm và nhiều người trong làng. Hy vọng có ai gặp hoặc biết đến Soeur. Chú của tôi khi nghe tôi kể về người bán thuốc lạ lùng ấy, chú cũng đã cố gắng bỏ công tìm kiếm.

Tất cả đều vô ích, không một ai biết đến Soeur ấy là ai . Và Soeur cũng không đến bất cứ nhà nào trong vùng. Rất nhiều người biết tôi gặp, và mua được thuốc của nhà dòng. Họ cũng đều kiếm (người bán thuốc lúc trời chưa sáng ) Nhưng không một ai gặp, hoặc biết Soeur ấy là ai ?

Mãi cho đến ngày hôm nay. Trong lòng tôi vẫn luôn tự hỏi. SOEUR ẤY LÀ AI …??? Tại sao lại đến vùng xa xôi, mà lại chỉ đến có mỗi nhà tôi bán thuốc lúc trời còn chưa sáng . Phải chăng? người ấy chính là MẸ MARIA..??? Hay là CHÚA VÀ MẸ ĐÃ GỬI SOEUR ĐẾN ĐỂ GIÚP CON ??

LẠY CHÚA GIÊSU , LẠY MẸ MARIA. CON XIN TẠ ƠN CHÚA VÀ ĐỨC MẸ . VÌ CHÍNH CHÚA VÀ MẸ, ĐÃ BAN CHO CON MỘT HỒNG ÂN QUÁ ĐẶC BIỆT !!!!

Nguyện xin Chúa và Mẹ Maria, luôn đoái thương đến gia đình chúng con. Đặc biệt là những người đang rất cần đến tình yêu của Chúa và Mẹ. Xin cho chúng con biết sống đạo đức, và luôn biết tin tưởng vào tình yêu của ngài !!! AMEN
Câu chuyện được kể lại bởi :
Mary Lưu

Check Also

Cây Ngô Đồng Yên Phú…cả 100 năm tuổi ấy chứ!!!

Đã về quê đến 3 lần, và lần nào cũng ghé thăm và ghi hình …