GÓC KHUẤT (Sống)

Thơ ta viết có khi là mật ngọt,
Có khi là trái đắng rớt vào tim.
Cũng có khi là giãi lụa êm đềm,
Và cháy rát khi dìm trong ngọn lửa…
*
Thơ ta viết có khi làm nghiêng ngửa,
Nhiều đắng cay hơn mật ngọt, phấn hoa.
Chạm đến người,đến miệng kẻ điêu ngoa,
Vì đau xót nhưng vỡ oà oán ghét !
*
Thơ ta viết có khi làm chết nghẹt,
Vì ngôn từ,vì thẳng nét trung kiên.
Trí, Đức, Tâm như chân chống ba kiềng (*)
Vì sự thật,nên làm phiền gian đối !
*
Thơ ta viết có khi lời độc ,tối,
Nhưng Tâm lòng chẳng vướng những hôi tanh

Có những khi phải trợn mắt,môi chành,
Lời thơ bay đụng chạm trái tim anh…
*
Thơ ta viết là trái chín
,cây xanh,
Là mộc mạc cho lòng người thanh thoát…
Có thể là lời thơ là muối xát,
Ý trung nhân mặn chát Thói Đời hư…
*
Sống để đời- Chết về cõi Thiên Thu,
Là phàm nhân mấy kẻ ngu,si, dại.
Chỉ vài lần lỡ sái bước vực sâu,
Lấy chữ NHẪN để có nhau mà SỐNG !.
*
Thơ ta viết có khi là trống rỗng,
Bởi trong ta nhiều lỗ hổng thương đau,
Bởi đời ta chẳng Phủ Quý sang giàu,
Vì lẽ phải,ta quy tôn NHÂN,LỄ, NGHĨA !…
*
Thơ ta viết có khi đời mai mỉa,
Kẻ cuồng si ngỗ ngáo bậc cha anh.
Nhưng ta hiểu,ta cam chịu độc hành,
Đạo Làm Người vẫn lưu mãi ngàn xanh…

(*) Vững như kiềng ba chân.

Châu Sơn, BMT
Chính Đạo

Check Also

Tự tình khúc một loài hoa!!!

                              …